TIẾNG LÒNG CỦA CON

05/04/2024
Tin tức

Ba nói rằng “sao con mình chưa nói em ơi?” mẹ im lặng đau xót vô bờ. Ba mẹ ơi! Con tin là ba mẹ hiểu! trong lòng con đang đầy bão tố, vì những khát mong của ba mẹ, mà con không đáp lại nổi! 

TIẾNG LÒNG CỦA CON

Ba mẹ yêu mến! Con là con của ba mẹ, và con cũng là một đứa trẻ Tự kỷ.

Ngày 2 tháng 4, ngày Thế giới nhận thức về Tự kỷ, con nghĩ rằng cảm xúc của ba mẹ lúc này là vui buồn đan xen lẫn lộn. Vui vì con của ba mẹ ngày càng được thế giới cảm thông, và nhận thức đầy đủ về rối loạn mà con mắc phải. Buồn và đau xót tận thẳm sâu, vì con không được may mắn như những đứa trẻ khác, có một cuộc sống bình thường và hạnh phúc.

Ngày con cất tiếng khóc chào đời, con nhìn ba mẹ, ba mẹ ạ. Nhưng có lẽ ánh nhìn của con nhanh quá, nên ba mẹ không cảm nhận được con cũng có quan tâm đến ba mẹ. Con thấy ba vui cười tươi rói, còn mẹ hạnh phúc vì con đã chào đời sau những tháng ngày mang nặng đẻ đau. Ông bà nội ngoại, và mọi người ai cũng khen con giống bố, cả căn phòng tràn ngập tiếng vười vui. Nhìn ba mẹ và mọi người hạnh phúc, con cũng rất hạnh phúc. Và dẫu là có sơ sinh, bé nhỏ, con cũng cảm nhận niềm hạnh phúc được sinh ra làm người trong mái ấm gia đình chan chứa tình thương.

Từng ngày, từng ngày qua đi, con được nuôi dưỡng và lớn lên trong tình thương vô biên của đại gia đình mình. Và cũng từng ngày, từng ngày con bắt đầu sống trong thế giới của con. Cho đến lúc này, con vẫn chưa thấu hiểu được tại sao và từ lúc nào con đã thu mình vào thế giới của riêng con với thân phận của một đứa trẻ tự kỷ! Ba mẹ ơi, con buồn lắm! Con cố gắng nhiều lắm, nhưng dường như chưa ra khỏi cái vỏ ốc của mình! “Con muốn nói” nhưng con không thể. Con biết rằng ba mong con gọi “Ba” nhưng sao con cố hoài chẳng được ba ơi! Con biết rằng mẹ chờ con gọi “Mẹ”, nhưng sao con cố hoài chẳng được Mẹ ơi!

Ba mẹ ơi! Con buồn lắm! vì con thấy ba mẹ lo lắng về con. Ba nói rằng “sao con mình chưa nói em ơi?” mẹ im lặng đau xót vô bờ. Ba mẹ ơi! Con tin là ba mẹ hiểu! trong lòng con đang đầy bão tố, vì những khát mong của ba mẹ, mà con không đáp lại nổi! Ba mẹ ơi! Con buồn lắm! vì ông bà trách ba mẹ chiều hôm. Những lúc này con chỉ mong cất tiếng và vui đùa như trẻ khác mà thôi. Con muốn nói, nói thật nhiều, để phá đi gánh nặng đè lên Ba, lên Mẹ và lên con.  

Ba mẹ ơi! Con buồn lắm! vì con mà ba mẹ phải cực khổ, con thấy ba chạy nơi này nơi khác, để tìm trường cho con học mẹ ạ. Con thấy mẹ vất vả sáng chiều, đưa rước con từ nhà mình đến lớp ba ơi. Con không hiểu vì sao con không hiểu, những con số và mặt chữ, con học lâu mới biết chỉ biết lấy. Con không hiểu vì sao con không hiểu, những kiến thức sao xa vời con quá. Trí khôn con có chừng ấy thôi sao? trong lòng con giờ đây như bão tố! Con cảm ơn vì ba mẹ luôn hiểu, chờ đợi con cố gắng từng ngày.

Ba mẹ ơi, con buồn lắm! Ba luôn dạy luôn nhắc “phải bình tĩnh vào con nhé”. Nhưng sao con cố hoài chẳng được. Con thấy buồn vì con mà ba mẹ phải khổ, luôn lặng lẽ xin lỗi thay con. Những lúc tức lúc giận, sao con lại không kìm được hành vi, những lúc con lỡ đánh bạn, con thấy mình thật có lỗi ba ơi. Con cảm ơn ba, cảm ơn mẹ đã cảm thông, xin thứ lỗi cho con ba mẹ nhé. Con hứa là sẽ cố, để thay đổi từng ngày ba mẹ ơi.


Ba mẹ yêu mến! Con yêu ba mẹ nhiều, con hiểu nỗi đau mà ba mẹ đang chịu! con đang cố gắng từng ngày ba mẹ ơi. Con cảm ơn ba mẹ, ông bà và mọi người, vì con luôn cảm nhận được tình thương yêu mà đại gia đình đã mang lại cho con. Ba mẹ hãy cùng con thắp lên niềm hy vọng. Con sẽ gọi “ba ơi, mẹ ơi’, và con sẽ nói được thành lời câu nói mà lòng con mãi khát khao mong đợi: “Con yêu ba”, “Con yêu mẹ”. Ngày ấy sẽ không xa, ba mẹ chờ con nhé.

Con tin ba mẹ, con tin mọi người sẽ mãi cùng kiên nhẫn với con, sẽ mãi bên cạnh con, đùa chơi và thân thiện với con, yêu thương và che chở con, thấu hiểu và cảm thông với con, và nhất là: luôn xác nhận con là cũng là một con người, một nhân vị với giá trị rất riêng của nó. Ba mẹ biết không, con có cảm nhận rằng: Con không biết nói, để thế giới nói lời yêu thương những người không biết nói! Con không biết nói, để thế giới học thêm một thứ ngôn ngữ của ánh mắt, của trái tim yêu! Con chậm hiểu, để thế giới mở rộng ra trí hiểu về những người chậm hiểu! Con nổi nóng, có hành vi vì không toại nguyện, để thế giới luôn kiên nhẫn với những người nổi nóng, lấy tình thương làm liều thuốc chữa lành. Con xấu số, để thế giới có thêm hàng vạn người tốt bụng! trong đó có Ba mẹ của con.

Cảm ơn ba mẹ nhiều, con yêu ba mẹ!

Tác giả: Cao Khiêm Hữu

Chia sẻ

Bài viết liên quan